Trang chủ Thông điệp cuộc sống Thông điệp gia đình Rơi nước mắt trước lời hồi đáp của cha mẹ cô gái...

Rơi nước mắt trước lời hồi đáp của cha mẹ cô gái tình nguyện lên tâm dịch Bắc Giang

310
0

Rơi nước mắt trước lời hồi đáp của cha mẹ cô gái tình nguyện lên tâm dịch Bắc Giang

Ảnh chụp màn hình: VTV24.

Cả thế giới vẫn đang lao đao vì những con vi-rút mang tên Corona, và Việt Nam của chúng ta cũng đang trong tình trạng sợ hãi hơn bao giờ hết, kể từ khi dịch viêm phổi Vũ Hán bắt đầu xuất hiện. Chừng nào những con vi – rút kia sẽ biến mất, đến khi nào cuộc sống mới trở lại bình yên? Chúng ta chẳng thể nào trả lời được, chỉ có thể sống hết mình cho hôm nay…

“Bố mẹ yêu của con!

Khi bố mẹ đọc được những dòng này con biết là bố mẹ sẽ vô cùng tức giận và lo lắng. Con xin lỗi vì đã làm trái lời mẹ nhưng mẹ ơi đây là chuyến đi con tin chắc rằng con gái của mẹ sẽ trưởng thành hơn rất nhiều. Mẹ luôn dạy con là cho đi rồi sẽ được nhận lại nên quyết định hôm nay của con sau này có thế nào con cũng sẽ không hối hận.

Bố mẹ yên tâm bên cạnh con còn có các bạn, các y bác sĩ và toàn thể bà con huyện Hiệp Hoà, Bắc Giang. Con gái đi rồi sẽ khoẻ mạnh trở về mà. Mẹ ơi khi nào mẹ thật bình tĩnh và ủng hộ thì hãy gọi cho con nha”.

Đó là lá thư của một bạn tình nguyện viên gửi cho bố mẹ của mình khi đang trên đường vào tâm dịch Bắc Giang, mới đây đã được nhà đài VTV24 trích dẫn lại trong mục điểm tuần: “Chung tay quyết chiến với COVID-19”.

Ảnh chụp màn hình.

Lá thư như đại diện cho tiếng lòng của tuổi trẻ, mặc dù chưa được sự cho phép của gia đình, biết rằng quyết định đi sẽ khiến bố mẹ phiền lòng nhưng bạn ấy vẫn quyết lên đường. Trong làn sóng dịch lần thứ 4 này, đã có hàng nghìn người trẻ sẵn sàng ghi tên mình vào danh sách chi viện, hỗ trợ được vào tâm dịch để giúp đỡ cho những người ở tuyến đầu.

Có lẽ mẹ của bạn nữ ấy đã rất giận con khi biết tin, đã rất lo lắng và sợ hãi đến mất ăn mất ngủ, nhưng sau cùng, bà vẫn chọn ủng hộ quyết định của con. Trên Facebook, mẹ bạn trẻ đã nhắn nhủ trả lời lại con gái một câu đơn giản nhưng đầy ấm áp: “Giữ gìn sức khoẻ nhé con gái”.

Tâm sự của nữ bác sĩ có con khóc đòi bế khi thấy mẹ trên ti vi

Theo Doanh nghiệp Tiếp thị đưa tin, sáng 19/5, chị Phùng Thị Hạnh (28 tuổi) điều dưỡng tại Khoa Chẩn đoán Chức năng, Bệnh viện Quân y 103 nhận được lệnh lên đường chi viện cho “tâm dịch” Bắc Giang. Đây là lần đầu tiên chị xa con, bé Vũ An Bảo My (tên gọi ở nhà là Kem) mới 20 tháng tuổi.

Ngồi trên xe hướng về Bắc Giang, nghĩ đến con, chị khóc không ngừng. Bệnh viện Dã chiến truyền nhiễm số 2 do Bộ Quốc phòng thành lập tiếp nhận hơn 300 bệnh nhân Covid-19. Nhiệm vụ chính của chị Hạnh là trực tiếp điều trị các F0, đặc biệt những ca nặng. Công việc thăm khám, điều trị hàng ngày của đoàn vô cùng vất vả.

Không chỉ bí bức mỗi khi mặc đồ bảo hộ suốt nhiều tiếng, 3 ngày đầu tại Bắc Giang, chị bị tắc sữa và sốt. Chị phải vắt sữa vào chai nhựa rồi bỏ đi, không thể tích trữ gửi về cho con. Trong khi đó bé Kem ở nhà buộc phải cai sữa mẹ, tập uống sữa ngoài.

Nhớ con, gọi điện thoại về cũng không dễ dàng. Khi con thức thì chị Hạnh bận bịu chăm sóc bệnh nhân, điện thoại cũng chẳng dám dùng. Khi mẹ được nghỉ ngơi, thì con đã ngủ say. Từ hôm mẹ đi công tác, bé Kem mỗi ngày chỉ được gặp mẹ một chút qua video call.

Hình ảnh bé Kem thấy mẹ trên ti vi bật khóc nức nở gây xúc động mạnh (Ảnh: FB)

Trưa 29/5, trong khi gia đình đang ăn cơm và xem bản tin thời sự trên VTV1. Nghe giọng mẹ Hạnh, bé Kem đã oà khóc, hai tay giơ lên, tiến gần đến ti vi chỉ mong được mẹ bế. Mọi người đều bất ngờ khi chị Hạnh đeo khẩu trang mà bé Kem vẫn nhận ra. Bà nội vội tới dỗ dành, em bé mới chịu nín.

Gác chuyện gia đình sang một bên, chị Hạnh cùng các đồng nghiệp phải tập trung chống dịch. Cuộc chiến chống Covid-19 còn dài, dù không tiếng súng, nhưng kẻ thù vô hình thì nguy hiểm hơn nhiều. Mong ước lớn nhất của chị Hạnh giờ đây là dịch bệnh nhanh chóng được kiểm soát để trở về với gia đình, bế bé Kem vào lòng.

Mai này, khi những “ngày corona” qua đi, chúng ta sẽ nhớ về hôm nay với những câu chuyện đẹp như vậy. Chúng ta sẽ nhớ mãi về những người đã hi sinh vì cộng đồng, vì những điều ấm áp và đầy tình người, chứ không phải là những ngày chỉ biết sống trong lo âu, sợ hãi.

Có thể bạn quan tâm:

videoinfo__video3.dkn.tv||c90b7fa55__

Nguồn DKN

BÌNH LUẬN

Please enter your comment!
Please enter your name here